NOEL


Sài gòn lạnh
buổi sáng khá bất ngờ dành cho kẻ hay ngủ trưa…
cái cần là không khí Noel đã không dày đậm
người ta mải loay hoay trong những con phố căng cứng xe

biên giới Tây nam
một mùa Noel lạc lõng trong rừng
may là còn có lúc được thổi  hamonica, Pônpôt chưa tới…
ngóng giao liên chuyển thư lên để tìm một chút ấm áp hơi quê
mãi sau Tết, lần đó… mới cầm được lời chúc Noel an lành !
chiến tranh không biết trật tự ngóng đợi
chưa hào phóng bao giờ với  những yêu thương …

phòng hát karaoke
những người bạn say sưa gào, gọi Chúa
đóng vai người bất hạnh bị tình phụ, cô đơn
đùa ghen nhau với số điểm máy tính ưu ái, ngộ nghĩnh trẻ con
tất cả lại tiếp tục uống

một mình, phòng có máy
vẫn không thể điều hòa được cảm xúc lan man
lục lọi chi đó không yên
à, đây rồi cây hamonica cũ
buồn bã hoen nơi vết môi ngày trẻ để lại
ngửa ra trên gối, nhắm mắt
một chút thèm thuồng mùi giấy đơn sơ cánh thiệp Noel
dĩ nhiên, sẽ không phải là sau Tết
ấp cây kèn vào ngực nghe mềm một câu nhạc quen:
“ ..mùa Noel đó...”






 trần gian thương nhớ 
//////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////

KÝ TÚC XÁ

.
.


Sáng  nhận của hàng xóm nụ cười chúc lành
Xế trưa vô duyên,  gặp thằng cha cau có
Đầu giờ chiều đứa cùng phòng nhăn nhó
Ngỡ cả ngày xui
...
Choạng tối ngồi ăn phở
Không làm quen lại gặp được người vui
Kể câu chuyện cười tràn qua cữ cà phê kế tiếp
Tối về, năn nỉ bảo vệ vẫn không tránh được câu hăm he

....
Mở cửa,
Cộng qua trừ lại, lời 2 nụ cười .
Muốn chia cho người gặp cuối cùng trong ngày
Lại sợ đêm nằm mơ không vui…
Nhìn lén vào gương
Nghe đứa trong đó lườm " ích kỷ! "





[TRANGIANTHUONGNHO // 1986 - 2003]




CẢM NHẬN THỜI GIAN

                               vẩn vơ buồn
           ghì nỗi nhớ mong manh
    tóc ngả bạc, đau 
giọt xanh...
                                    nước gội
             ta lạc nhau nhiều năm
                  nên cũng chẳng vội
                        khóc hoàng hôn
     mây ngả xuống góc 
                                  đồi khô....



 [ TRẦNGIANTHƯƠNGNHỚ - SAIGON.2007 ]


.
.
.
.
.

 

"THÁNG BA TÂY NGUYÊN"





__________

có một người hát bè hay hơn
có nhiều người hát khỏe hơn
nhưng không có ai hát như em ngày xưa
_______

ngày xưa có một tháng ba
“tây nguyên”để lại cho ta ngậm ngùi
_________

anh bây giờ chín hơn ở nhịp bè
hát và tìm mãi tìm không thấy tháng ba cũ
em ở đâu
trốn mà kín vậy
có còn nhớ tháng ba chưa từng biết, từng quen ?
____

tháng ba bây giờ nhìn thấy
tháng ba bây giờ nghe …quen
còn người hát bè ngày xưa thì ở đâu đó !










.


KỶ NIỆM

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
.



ta đi tìm
rồi tự hỏi tại sao
ngày xưa bỏ quên em bên đường
vướng chút công danh ?
ừ,
mà nào có !?
ngờ rằng lúc đó chưa đắm say!

ta lại đi tìm
cố nhớ lại những chuyện hờn dỗi
bận ấy
hình như còn chưa nắm tay!

ta đi tìm, những lần kế tiếp
vụng về chẳng biết gọi em bằng gì…
ngày xưa ta đã bằng tuổi nhau ?

ta sẽ tìm
chắc là ở đâu đó
con đường
...
hãy cứ cho rằng không có đắm say
một đứa nhỏ hơn
và đã có vài lần hờn dỗi

../.










.
.

...và, khác gì ?

trần gian thương nhớ  /////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
.


Em, lúc đi về hướng mới
ở lại đây
nào có đâu
và, khác gì ?
khuông nhạc nhiều vết tẩy xóa tím tái
dấu nhện nghênh ngang rộng giăng
.. ai đó nói tàn phai

Em, ở khung trời lạ
có ngoảnh lại một thoáng
với câu hỏi vụn
… sẽ còn mai còn sau?

Em, khi nào trở về
phủi nhanh cuộn giấy bụi lớp lớp
cũng chẳng còn đâu
và, khác gì ?
mong manh ta viết
dòng này dòng nọ
.. thanh minh những tàn phai


.



.
.

CÔ ĐƠN

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////




cứ như thế
giọng điệu sau vài lần cố gắng
đã thôi ngân, thôi vang
bài hát giờ co mình trong cuốn sổ
chẳng được như những ai đó làm nhật ký mở
để còn hòng đếm số lần em ghé thăm
(chờ mong thảm hại…)


*****

bài hát cứ như cuộc đời của bông hoa
anh thuộc được vài câu đã từng nâng niu khuya sớm
(...có hát được đâu màu tươi tắn của ước mơ
chỉ còn rền rĩ
tiếng vọng của lần chia tay)


cơn say nối vào giấc ngủ
nhớ em lắm
thuở nào

*******

sáng mai thức giấc
có khi lại mày mò giai điệu mới
như thể chẳng nhớ gì
(nào có đâu
một người đợi để nghe)






EM GẦN LẮM VÀ BAO GIỜ ?

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////


I
cô gái ngồi đàn bên hiên
ngôi nhà thì nhỏ
nằm giữa cánh đồng lúa.
những chiếc xe
ngỡ ngàng chẳng nghe được gì từ xa
còn tôi nhớ lại
chưa từng đàn cho em hát …

II
câu nhạc đến từ nơi xa… vừa tỏ vừa mờ
khuất sau những bụi cây hàng rào làng quê
tôi vẫn đóng vai làm người đi ngang qua

III
cuộc đời có chơi trốn tìm với tôi không
…và khi nào kết thúc ?
muốn kịp nghe những cố gắng
giọng hát của nhau
sao khó quá những hành trình 









NHỮNG BẢN NHẠC CŨ [1]

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////


“..Ta có con tim mỏi đôi tay gầy
Từ lâu chưa viết tình ca
Ta có đôi chân mềm da nhăn vội
Nụ cười rõ nét mượn vay đời…  [1984]  ”


… những ngày hiu hắt ấy
lắt lay mờ nhạt
ta với phím đàn giỏi ngân nga mà nhiều vô vọng
những nốt nhạc chảy
không có vị của hương hoa
chỉ đắng, đắng rượu chan
và thảm thiết !

_________________________________________


 .. lâu ngại lần giở khúc sầu
vết gai ngày cũ quàng đau xứ người
bàn chân rách bật giọt tươi
sẹo hằn nơi nốt nhạc tơi tả buồn

_________________________________________

kể lại đôi ba câu suông
nghe chừng bão cuốn vẫn tuôn xót lòng
kể lại thơ đến trăm dòng
chưa nguôi lạnh buốt tuyết đong mắt mờ











…TÓC

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////




............................về đâu màu xưa cũ
............................tóc xanh ngày mới quen
............................thẹn gì khi gặp lại
............................bạc ven ven chuyện dài

............................***
............................lược giờ biếng tay chải
............................(vì tóc thưa mỏi dần ?)
............................chuyện cũ rồi cũng vắng
............................lại một lần thêm xa ?

............................***
............................có khi mưa gội qua
............................tóc nhớ ngày dài ngọn
............................thèm tay chen nhẹ ngón
............................thèm tay vuốt xót xa

............................***
............................tuổi cằn vin giọng thở
............................tóc giành nói mọi điều
............................ước mềm được như gió
............................thôi giận tóc vô tình

...........................,.......[SAIGON - 062011]









.

GUITAR

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////



xưa thèm được khảy guitar

làm say giọng hát người qua phím mềm
ngoảnh lại năm mỗi chai thêm
tay run chẳng gỡ được niềm nỗi xưa

xưa thèm dạo võng ban trưa
vuốt dây mỏng nhẹ cho vừa tiếng ru
giờ vàng nhanh lá mùa thu
buổi trưa chỉ lặng vi vu gió về

xưa thèm ngủ vội triền đê
gối guitar để mơ về cuối sông


xưa nào ấm áp từng dòng
ta ru ta ngủ nhạc không chút sầu
xưa nào lời cứ đâu đâu
mà nghe tận đến lắng sâu bây giờ 


[SAIGON - 062011]






tháng sáu

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////


đã nhiều lần viết về tháng sáu,
về mưa…
chọn hẳn một điệu val cho bản nhạc
để kể một chút buồn muốn kể
(…rồi cũng chẳng ra đầu, nên cuối !)

đã nhiều lần viết về ngày xưa
quanh quẩn hiên nhà "mưa trói chân"
chẳng có gì để đợi …

đã nhiều lần viết về những ngày sắp tới
mong ngóng niềm vui
những khuôn mặt gặp lại
(không định kỳ !)

còn bao lần viết về tháng sáu?
mưa?
cuộc gặp?

… thôi thì kể ở trang này một chút ưu tư !









tung tóe


trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////


......................... giọt nắng gặp mưa, mưa hè
......................... tung toé bay …
......................... sài gòn khoe mùa, nhiều bất chợt
......................... lạ,
......................... rộn ràng,
......................... (em về ngang qua không biết nhà anh ở đâu)

......................... có tung toé ở chỗ em
......................... ngày
......................... và tháng
......................... công việc phận dâu chức mẹ?

......................... phía anh
......................... trang vở tung toé ngày cũ
......................... những nét thư học trò đã nhòe chữ
......................... một chín bảy tám

......................... và cả bảy chín,
......................... tung toé kỷ niệm
......................... khoe chúng ta về nhau

......................... nhặt,
......................... nhặt vội, dành cho ngày sau








mỗi người

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////




....................

....................... Mỗi người có một ngày xưa
....................... Là trang mực tím là mưa tắm hè
....................... Mỗi người đỏ vội mắt che
....................... Nép bên bạn cũ phượng xòe đón vai
....................... Mỗi người nuối đoạn đường dài
....................... Ngây ngô chữ rối chen bài thơ trao
....................... Mỗi người đọng một ước ao
....................... Nhiều niềm vui sướng tự hào “Trường tôi”

....................... … Mỗi người tóc đẫm xa xôi
....................... Về tình tứ lại bồi hồi sân trưa 





[SÀIGÒN.052011]








khoe bài hát

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////

......................               ......


............................vậy là
............................còn lại mình ên
............................(có 'thậm chí nguy' cũng không kêu cứu
...............................chẳng như
............................xưa có em
............................buồn chưa rẽ qua đã vội lên phím gào nhõng nhẽo! )
............................đó,
............................những nốt nhạc 
............................như dầu
............................loang giai điệu cũ trôi đâu đâu bờ
............................mà nè,
............................bài hát em chưa nghe qua
............................đâu hay anh muốn tặng nhau làm quà ?









Thuở nghe nhau hát

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////


................      .............. 


.............................. tiếng đàn hát bên kia sông
.............................. dắt ta vào, 
.............................. lại gần trong dấu lặng
.............................. làm chứng, khóa sol ngập ngừng
.............................. thuở nghe nhau hát
.............................. rưng rưng
.............................. học trò
..............................
.............................. chia tay và chưa hẹn hò…
.............................. quên giọng cũ 
.............................. của ngây ngô xưa nào
.............................. chợt chiều ngồi đợi lên cao 
.............................. tiếng đàn hát 
.................................................. thức
....................................................... ngã vào tay khô












..ngày xưa vương rơi


trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////


.................................. 
..............................chắc ngày xưa chẳng yêu nhau
..............................nên xa mấy bận không đau giọt đàn
..............................bây giờ gặp lại hoang mang
..............................đẫm trong ký ức nỗi oan tượng hình

................................ mốt mai quầng mắt lặng thinh
..............................tiễn nhau cố dấu sợi tình vương rơi