trần gian thương nhớ
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
“..Ta có con tim mỏi đôi tay gầy
Từ lâu chưa viết tình ca
Ta có đôi chân mềm da nhăn vội
Nụ cười rõ nét mượn vay đời… [1984] ”
… những ngày hiu hắt ấy
lắt lay mờ nhạt
ta với phím đàn giỏi ngân nga mà nhiều vô vọng
những nốt nhạc chảy
không có vị của hương hoa
chỉ đắng, đắng rượu chan
và thảm thiết !
_________________________________________
.. lâu ngại lần giở khúc sầu
vết gai ngày cũ quàng đau xứ người
bàn chân rách bật giọt tươi
sẹo hằn nơi nốt nhạc tơi tả buồn
_________________________________________
kể lại đôi ba câu suông
nghe chừng bão cuốn vẫn tuôn xót lòng
kể lại thơ đến trăm dòng
chưa nguôi lạnh buốt tuyết đong mắt mờ