NOEL


Sài gòn lạnh
buổi sáng khá bất ngờ dành cho kẻ hay ngủ trưa…
cái cần là không khí Noel đã không dày đậm
người ta mải loay hoay trong những con phố căng cứng xe

biên giới Tây nam
một mùa Noel lạc lõng trong rừng
may là còn có lúc được thổi  hamonica, Pônpôt chưa tới…
ngóng giao liên chuyển thư lên để tìm một chút ấm áp hơi quê
mãi sau Tết, lần đó… mới cầm được lời chúc Noel an lành !
chiến tranh không biết trật tự ngóng đợi
chưa hào phóng bao giờ với  những yêu thương …

phòng hát karaoke
những người bạn say sưa gào, gọi Chúa
đóng vai người bất hạnh bị tình phụ, cô đơn
đùa ghen nhau với số điểm máy tính ưu ái, ngộ nghĩnh trẻ con
tất cả lại tiếp tục uống

một mình, phòng có máy
vẫn không thể điều hòa được cảm xúc lan man
lục lọi chi đó không yên
à, đây rồi cây hamonica cũ
buồn bã hoen nơi vết môi ngày trẻ để lại
ngửa ra trên gối, nhắm mắt
một chút thèm thuồng mùi giấy đơn sơ cánh thiệp Noel
dĩ nhiên, sẽ không phải là sau Tết
ấp cây kèn vào ngực nghe mềm một câu nhạc quen:
“ ..mùa Noel đó...”






 trần gian thương nhớ 
//////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////