trần gian thương nhớ
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
xưa thèm được khảy guitar
làm say giọng hát người qua phím mềm
ngoảnh lại năm mỗi chai thêm
tay run chẳng gỡ được niềm nỗi xưa
xưa thèm dạo võng ban trưa
vuốt dây mỏng nhẹ cho vừa tiếng ru
giờ vàng nhanh lá mùa thu
buổi trưa chỉ lặng vi vu gió về
xưa thèm ngủ vội triền đê
gối guitar để mơ về cuối sông
…
xưa nào ấm áp từng dòng
ta ru ta ngủ nhạc không chút sầu
xưa nào lời cứ đâu đâu
mà nghe tận đến lắng sâu bây giờ
[SAIGON - 062011]