...và, khác gì ?

trần gian thương nhớ  /////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
.


Em, lúc đi về hướng mới
ở lại đây
nào có đâu
và, khác gì ?
khuông nhạc nhiều vết tẩy xóa tím tái
dấu nhện nghênh ngang rộng giăng
.. ai đó nói tàn phai

Em, ở khung trời lạ
có ngoảnh lại một thoáng
với câu hỏi vụn
… sẽ còn mai còn sau?

Em, khi nào trở về
phủi nhanh cuộn giấy bụi lớp lớp
cũng chẳng còn đâu
và, khác gì ?
mong manh ta viết
dòng này dòng nọ
.. thanh minh những tàn phai


.



.
.

CÔ ĐƠN

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////




cứ như thế
giọng điệu sau vài lần cố gắng
đã thôi ngân, thôi vang
bài hát giờ co mình trong cuốn sổ
chẳng được như những ai đó làm nhật ký mở
để còn hòng đếm số lần em ghé thăm
(chờ mong thảm hại…)


*****

bài hát cứ như cuộc đời của bông hoa
anh thuộc được vài câu đã từng nâng niu khuya sớm
(...có hát được đâu màu tươi tắn của ước mơ
chỉ còn rền rĩ
tiếng vọng của lần chia tay)


cơn say nối vào giấc ngủ
nhớ em lắm
thuở nào

*******

sáng mai thức giấc
có khi lại mày mò giai điệu mới
như thể chẳng nhớ gì
(nào có đâu
một người đợi để nghe)






EM GẦN LẮM VÀ BAO GIỜ ?

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////


I
cô gái ngồi đàn bên hiên
ngôi nhà thì nhỏ
nằm giữa cánh đồng lúa.
những chiếc xe
ngỡ ngàng chẳng nghe được gì từ xa
còn tôi nhớ lại
chưa từng đàn cho em hát …

II
câu nhạc đến từ nơi xa… vừa tỏ vừa mờ
khuất sau những bụi cây hàng rào làng quê
tôi vẫn đóng vai làm người đi ngang qua

III
cuộc đời có chơi trốn tìm với tôi không
…và khi nào kết thúc ?
muốn kịp nghe những cố gắng
giọng hát của nhau
sao khó quá những hành trình 









NHỮNG BẢN NHẠC CŨ [1]

trần gian thương nhớ 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////


“..Ta có con tim mỏi đôi tay gầy
Từ lâu chưa viết tình ca
Ta có đôi chân mềm da nhăn vội
Nụ cười rõ nét mượn vay đời…  [1984]  ”


… những ngày hiu hắt ấy
lắt lay mờ nhạt
ta với phím đàn giỏi ngân nga mà nhiều vô vọng
những nốt nhạc chảy
không có vị của hương hoa
chỉ đắng, đắng rượu chan
và thảm thiết !

_________________________________________


 .. lâu ngại lần giở khúc sầu
vết gai ngày cũ quàng đau xứ người
bàn chân rách bật giọt tươi
sẹo hằn nơi nốt nhạc tơi tả buồn

_________________________________________

kể lại đôi ba câu suông
nghe chừng bão cuốn vẫn tuôn xót lòng
kể lại thơ đến trăm dòng
chưa nguôi lạnh buốt tuyết đong mắt mờ